KHÔNG THỂ XUYÊN TẠC VAI TRÒ LỊCH SỬ VÀ BẢN CHẤT CÁCH MẠNG CỦA BÁO CHÍ VIỆT NAM


Mới đây, bài viết “Báo chí cách mạng, trăm tuổi mới xây văn hóa” của Gió Bấc, đăng trên trang “Bureau CTM Media - Âu châu”, đã thể hiện rõ mưu đồ chống phá báo chí cách mạng. Với lối viết mỉa mai, xảo ngôn và lập luận độc hại, tác giả này đã ngạo mạn tuyên bố: “Báo chí cách mạng Việt Nam xưa nay vốn là công cụ tuyên truyền, cờ, đèn, kèn, trống cho Đảng, Nhà nước, cả hệ thống chính trị, thì nay có thêm nét văn hóa mới là phục vụ cho các đại gia”. Đây không phải là một nhận định mang tính “phản biện” như cách các thế lực này thường rêu rao, mà là một luận điệu xuyên tạc có chủ đích, bóp méo bản chất, phủ định vai trò lịch sử, chính trị, xã hội của nền báo chí cách mạng Việt Nam.
1. Bản chất chính trị của báo chí cách mạng - sự thật không thể xuyên tạc. Trước hết, cần khẳng định một cách rạch ròi: báo chí cách mạng Việt Nam là bộ phận của sự nghiệp cách mạng, là công cụ sắc bén trong công cuộc đấu tranh tư tưởng, tuyên truyền chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, đường lối, chủ trương của Đảng và chính sách pháp luật của Nhà nước. Gió Bấc cho rằng đó là điều đáng xấu hổ, cần thoát ly - nhưng đó là cách nhìn của kẻ muốn tước đoạt linh hồn chính trị của báo chí cách mạng. Như chúng ta đã thấy, ở bất cứ quốc gia nào, báo chí đều mang bản chất chính trị, dù dưới danh nghĩa “tự do”, “độc lập”. Điều khác biệt ở đây là: báo chí cách mạng Việt Nam không phục vụ cho lợi ích nhóm, không là công cụ thao túng của tư bản tài phiệt, mà đặt lợi ích của quốc gia, dân tộc và nhân dân lên trên hết. Cái gọi là “cờ, đèn, kèn, trống” mà Gió Bấc phỉ báng chính là ánh sáng lý tưởng, là sự cổ vũ, động viên quần chúng đứng lên làm cách mạng, bảo vệ độc lập dân tộc, xây dựng chủ nghĩa xã hội. Câu chữ miệt thị, lối ví von cay độc chỉ lột tả được tâm địa thâm hiểm, phản động, chứ không làm lu mờ bản chất chân chính và sứ mệnh lịch sử cao cả của báo chí cách mạng.

2. Luận điệu “phục vụ đại gia” cú đánh kép nhằm hạ uy tín và chia rẽ nội bộ. Một mũi tên mà Gió Bấc cố tình bắn vào báo chí cách mạng Việt Nam là luận điệu xuyên tạc: “nay có thêm nét văn hóa mới là phục vụ các đại gia”. Ẩn sau luận điệu này là sự đánh tráo bản chất. Từ vài biểu hiện cá biệt sai phạm, Y đã dựng nên một hình ảnh báo chí bị mua chuộc, thao túng, trở thành công cụ truyền thông của các nhóm lợi ích - một lối quy chụp đầy ác ý. Thủ đoạn ở đây là dựng chuyện có thật về một số sai phạm cá nhân (mà Đảng và Nhà nước ta không bao che, luôn xử lý nghiêm), sau đó dùng phương pháp phóng đại, đổ lỗi cho cả hệ thống, để gieo rắc hoài nghi, ly gián nội bộ, kích động sự bất mãn trong giới làm báo và xã hội. 

Cần khẳng định: nền báo chí cách mạng Việt Nam không bao giờ dung túng cho những biểu hiện thoái hóa, biến chất, thương mại hóa làm lu mờ vai trò chính trị. Văn hóa báo chí cách mạng không phải là những trò phô diễn hình thức, không nằm ở màu mực trình bày hay chiêu trò giật tít, mà chính là ở bản lĩnh chính trị vững vàng, đạo đức nghề nghiệp trong sáng, lương tâm xã hội cao cả, dấn thân vì sự thật, vì nhân dân. Chính báo chí cách mạng, với chức năng giám sát, điều tra, phản biện xã hội, đã phát hiện và phanh phui nhiều vụ việc sai phạm, góp phần làm trong sạch bộ máy. Những cây bút dũng cảm, trung thực, những tờ báo sống chết với sự thật, đó mới là diện mạo chính của báo chí cách mạng, chứ không phải bức tranh đen tối mà Gió Bấc vẽ ra bằng óc thù hằn.

Thực chất, bài viết của Gió Bấc không đơn thuần là một bài “bình luận báo chí”; đó là một sản phẩm truyền thông phá hoại tư tưởng, đánh vào niềm tin của Nhân dân với báo chí cách mạng, gieo mầm nghi ngờ trong cán bộ làm báo, từng bước thúc đẩy diễn biến hòa bình về tư tưởng, chính trị. Bằng những chiêu bài ngôn ngữ hàm ý sâu độc, Gió Bấc tìm cách xóa nhòa ranh giới giữa đúng, sai, giữa báo chí cách mạng và báo chí phản động, giữa phục vụ lý tưởng và phục vụ đồng tiền. Đó là cách chúng từng bước thúc đẩy “phi chính trị hóa” báo chí, một mũi nhọn trong chiến lược xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng trên mặt trận tư tưởng.

Chống phá nền báo chí cách mạng chính là chống phá nền tảng tư tưởng, văn hóa của Đảng. Những luận điệu của Gió Bấc phải được nhận diện rõ là một thủ đoạn phá hoại về tư tưởng; cần kiên quyết phản bác, đấu tranh đến cùng. Báo chí cách mạng Việt Nam, trong 100 năm lịch sử, đã chứng minh bản lĩnh chính trị, đạo đức nghề nghiệp và văn hóa cách mạng của mình. Những lời bôi nhọ, xuyên tạc dù có thay hình đổi dạng thế nào, cũng không thể làm lu mờ ánh sáng của lý tưởng cách mạng và giá trị nhân văn cao đẹp mà báo chí Việt Nam đang gìn giữ và phát huy./.

Sáng mãi niềm tin